Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

hôm nay , buồn quá không biết gì hơn nên tôi rủ bạn học cấp 3 đi nhậu , nhưng cái nổi buồn trong tôi không thể tan biến được .
Tôi lại hẹn chị họ đi chơi nhưng trong tôi không thể vui được vì nổi buồn tôi mang là cái mà tôi sợ nhất là mất uy tín với cơ quan nơi tôi đang làm việc .
Chiều mai 31 tháng 5 là tôi phải nhập hàng đứng với những gì mà tôi đã hứa với cơ quan tôi nhưng thợ của tôi không hiểu cho tôi họ không nhiệt tình với tôi họ mặc cho toi với lời hứa với cơ quan họ không quan tâm tôi phải đối diện với giám đốc như thế nào cả
họ không cần quan tâm đến uy tín của tôi

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2009

hãy hiểu cho tôi

hôm nay, là ngày mà tôi thấy mệt mỏi và nặng nề khi nghĩ mình chưa làm đúng trách nhiệm của một người bạn , người đồng nghiệp ,cái cảm giác ấy đè nặng tôi ,làm tôi thấy mình như là đồ bỏ đi , thậm chí có những lúc tôi thầm nghĩ có thứ thuốc gì để tôi uống vào tôi sẽ quên tất cả mọi thứ xung quanh mình .
Có lẽ tôi nghĩ như vậy là ích kỷ nhưng cái cảm giác tôi đã phụ người đã tin cậy tôi làm tôi không tự tin khi đối mặt với những người đó .
Người ta có thông cảm cho tôi không ?
Hay tôi giải thích chỉ gây thêm sự buồn cười .
Tôi đang không biết phải làm gì để thoát khỏi nổi buồn này đây.

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2009

nhung ngay buon nhat

Toi khong biet co vuot qua noi dau nay khong? nhung toi dang co het suc de khong guc ga trong luc nay .
Tinh yeu ma toi danh cho tat ca moi nguoi than deu tan bien trong 1 tich tac.
Trong 1 phut khong lam chu toi da de danh mat tat ca chi vi loi noi cua toi phat ra ma toi khong kip suy nghi.